Gerard Pique được xem là một trong những trung vệ xuất sắc nhất lịch sử của Barcelona và tuyển Tây Ban Nha. Nhưng ngày 5 tháng 11 năm 2022, gần 93.000 người lấp đầy sân Camp Nou không phải để chứng kiến một trận chung kết Champions League hay một đêm El Clasico quyết định. Đó chỉ là một trận đấu thuộc vòng 13 La Liga trước Almeria, nhưng nó đã trở thành một buổi lễ tri ân lịch sử – đêm cuối cùng của Gerard Pique mặc áo Barcelona.
Hơn 92.600 cổ động viên không đến vì ba điểm. Họ đến để chứng kiến lịch sử, để nói lời tạm biệt với một phần linh hồn của câu lạc bộ. Đó là đêm Gerard Pique chơi trận cuối cùng trong sự nghiệp, một lời chia tay đầy cảm xúc và đầy ý nghĩa – kết thúc bằng một video ngắn gọn đầy nước mắt vào ngày trước đó, thay vì kéo dài suốt cả mùa giải.
Barcelona Đang Tan Nát Và Gánh Nặng Của Một Biểu Tượng
Để hiểu được giọt nước mắt của Pique đêm hôm đó, chúng ta phải quay ngược lại bối cảnh của một Barcelona đang tan nát. Mùa hè 2022 là một mùa hè kỳ lạ và đầy khó khăn. Câu lạc bộ, chìm trong nợ nần, đã phải kích hoạt hàng loạt “đòn bẩy kinh tế” để tồn tại, nhằm mang về những tân binh đắt giá như Robert Lewandowski hay Raphinha.
Nhưng cái giá phải trả là sự phình to của quỹ lương, áp lực đè nặng lên những “công thần” hưởng lương cao cuối cùng còn sót lại từ thời kỳ vàng son – những cầu thủ như Pique, Sergio Busquets và Jordi Alba. Gerard Pique, hơn bất kỳ ai, lại trở thành tâm điểm của sự chỉ trích.
Anh không chỉ là một cầu thủ. Anh là một doanh nhân, là chủ sở hữu của Kosmos, là người đứng sau giải tennis Davis Cup, là chủ tịch của câu lạc bộ Andorra. Anh là một biểu tượng của xứ Catalan, một tiếng nói không bao giờ ngại va chạm. Nhưng ở tuổi 35, sau một mùa hè đầy biến động về đội tư cá nhân, phong độ của anh đã sa sút. Anh chậm chạp, dễ mắc sai lầm, và không còn là chính mình.
Gerard Pique, huyền thoại Barcelona, trong những ngày cuối cùng của sự nghiệp tại sân Camp Nou
Xavi Hernandez, người đồng đội cũ, người anh em tưng chia sẻ mỗi vinh quang, giờ là HLV trưởng. Và Xavi, trong nỗ lực trả hóa đội bóng, đã thẳng tay gạt Pique lên ghế dự bị. Anh trở thành sự lựa chọn thứ năm cho vị trí trung vệ, sau cả Ronald Araujo, Jules Kounde, Andreas Christensen và Eric Garcia. Mỗi lần Pique ra sân, áp lực từ đội ngũ nhân lên gấp bội. Truyền thông Tây Ban Nha không buông tha anh. Những tiếng la ó, huýt sáo bắt đầu xuất hiện từ chính một bộ phận cổ động viên nhà.
Họ quên mất Pique là ai, quên mất gần 15 năm cống hiến không một mệt mỏi. Họ chỉ thấy một biểu tượng già nua, hưởng lương cao, và là gánh nặng của câu lạc bộ.
Khoảnh Khắc Quyết Định – Từ Tuyên Bố Đến Lễ Tạm Biệt
Và rồi, điều gì đến cũng đã đến. “Culers, tôi phải nói với các bạn một điều.” Pique tuyên bố giải nghị trong một đoạn video ngắn được đăng tải trên các phương tiện truyền thông của câu lạc bộ. Không phải cuối mùa giải. Mà là ngay lập tức. Anh chấp nhận từ bỏ toàn bộ phần lương còn lại trong hợp đồng – một con số khổng lồ lên tới hàng chục triệu euro.
Đó không phải là một quyết định thuần thể thao. Đó là một hành động hy sinh, một sự giải thoát cho câu lạc bộ mà anh yêu. Pique ra đi để Barcelona có thể “thở”, để họ có thể đăng ký cầu thủ mới. Anh chọn cách rời đi như một vị cứu tinh, thay vì bị đẩy đi như một kẻ hết thời.
Gerard Pique đã không còn giữ được phong độ đỉnh cao ở thời điểm tuyên bố kết thúc sự nghiệp
Trận đấu với Almeria bồng chóp trở thành một buổi lễ tri ân. Pique được đá chính, đeo băng đội trưởng. Cả sân Camp Nou treo một tấm băng rôn khổng lồ: “SEMPR3” (Mãi mãi một số 3). Trận đấu diễn ra, Barcelona được hưởng một quả penalty trong hiệp một. Cả sân vân động đồng thanh gào tên “Pique! Pique! Pique!”. Họ muốn anh thực hiện cú sút cuối cùng, một bàn thắng chia tay hoàn hảo.
Nhưng Pique lắc đầu. Anh chỉ về phía Lewandowski. Ngôi sao người Tây Ban Nha biết vai trò của mình. Trận đấu này, dù là của anh, nhưng chiến thắng của đội bóng vẫn là trên hết. Dù sao, Barcelona vẫn giành chiến thắng chung cuộc 2-0, với các bàn thắng từ Ousmane Dembele (phút 48) và Frenkie de Jong (phút 62).
Giọt Nước Mắt Của Người Đội Trưởng
Rồi khoảnh khắc trả thức Ấn. Phút 85, khi tỷ số đã là 2-0 cho Barcelona, bảng điện tử hiển lên con số 3. Thời gian như ngưng lại. Tiếng vỗ tay bắt đầu vang lên từ một góc khán đai, rồi lan ra, như một cơn sóng, bao trùm lấy Camp Nou. 92.605 con người đứng dậy. Pique ngẩng đầu nhìn, anh biết đã đến thời điểm của mình rồi.
Trung vệ sinh năm 1987 thảo băng đội trưởng, trao lại cho Frenkie de Jong. Anh bắt đầu bước đi, trao một cái ôm thân ái cho Andreas Christensen, cầu thủ vào thay nguyên nhân. Pique bước chậm rãi về phía đường biên, nơi Xavi đang đợi.
Ống kính máy quay zoom căn cả nhân vào gương mặt Pique. Người đàn ông mạnh mẽ, người chưa bao giờ “ngán” bất cứ cuộc khẩu chiến nào, người đã đối mặt với Real Madrid ở thời kỳ đỉnh cao, bắt đầu run rẩy. Anh có mím môi, nhưng không thể. Nước mắt bắt đầu rơi. Anh ôm chặm lấy Xavi, cả hai thì thầm điều gì đó. Cả sân vân động vỡ òa. Không phải âm thanh của sự cuồng nhiệt, mà là tiếng nói của sự trần trỗi, tiếc nuối và biết ơn.
Gerard Pique không ngăn được những giọt nước mắt trong ngày chia tay sự nghiệp cầu thủ
Đó là một khoảnh khắc khó quên. Không phải một pha tắc bóng, không phải một bàn thắng. Mà là hình ảnh một huyền thoại, cúi đầu, bật khóc nước nỏ. Pique đi một vòng, vẫy tay chào cổ động viên, nước mắt lưng trông. Hình ảnh đó đã chấm dứt 14 năm rưỡi huy hoàng của anh tại câu lạc bộ. Từ năm 2008, khi Pique trở về Barcelona sau khoảng thời gian tại Manchester United, cho tới tối ngày 5 tháng 11 năm 2022, anh đã gắn bó với Camp Nou qua những thăng trầm, qua những chiến thắng lịch sử và những thất bại đau lòng.
Lời Hứa Sẽ Quay Trở Lại
Trận đấu kết thúc. Nhưng không ai rời đi. Pique, sau khi vào phòng thay đồ, đã quay trở lại sân, một mình, cùng các con. Anh cầm micro, đứng trước hàng vạn cổ động viên đang nán lại.
“Tôi sinh ra ở đây, và tôi sẽ chết ở đây,” anh nói trong tiếng nác, lặp lại câu nói nổi tiếng của mình. “Trong cuộc sống, khi bạn già đi, bạn nhận ra rằng yêu đôi khi là phải chấp nhận chia tay. Tôi yêu Barca rất nhiều, và đó là lý do tại sao tôi nghĩ đây là thời điểm thích hợp.”
Sự ra đi của Pique không chỉ là kết thúc của một sự nghiệp cầu thủ. Đó còn là sự chấm dứt của một triều đại. Pique là mảnh ghép cuối cùng của thế hệ vàng La Masia 1987 cùng với Cesc Fabregas và Lionel Messi còn thi đấu tại Camp Nou khi đó. Anh là biểu tượng cuối cùng của đội quân vô địch dưới trướng Pep Guardiola từng đoạt cúp Âu 6 vào năm 2009.
Sự ra đi của Pique, theo sau Busquets vài tháng sau đó, đã đóng sập cánh cửa của một kỳ nguyên rực rỡ nhất lịch sử câu lạc bộ. Barcelona vào lúc đó đang phải đối mặt với những thách thức lớn, từ khủng hoảng tài chính đến tái cấu trúc đội hình. Sự ra đi của những huyền thoại là dấu chấm hết của một thời đại.
Các CĐV tại sân Camp Nou tạm biệt và hy vọng một ngày Gerard Pique sẽ trở lại Barcelona với một cương vị khác
Nhưng Pique, vẫn còn hé mở một dự định khác. Anh kết thúc bài phát biểu của mình bằng một lời hứa, một lời tuyên bố còn vang vỏi mãi:
“Và tôi chắc chắn rằng, trong tương lai, tôi sẽ trở lại đây. Đây không phải là một lời tạm biệt. Hẹn gặp lại Barca!“
Cả thế giới bóng đá đã hiểu rằng Pique không nói về việc trở lại với tư cách là một huấn luyện viên. Anh đang nói về chiếc ghế Chủ tịch, về mong muốn một lúc nào đó sẽ trở lại với tư cách thành viên Ban lãnh đạo của câu lạc bộ. Đó là một lời hứa, một dự định dài hạn, một tình yêu không bao giờ kết thúc.
Ngày 5 tháng 11 năm 2022, Gerard Pique đã rời sân Camp Nou với tư cách là một cầu thủ, để một ngày nào đó, anh sẽ trở lại với tư cách là người chèo lái con thuyền vĩ đại này. Đó là di sản, là lời hứa, là dự âm của một đêm chia tay không thể nào quên.
Thông tin tóm tắt trận đấu:
- 📅 Ngày: 5 tháng 11, 2022
- 🏟️ Địa điểm: Spotify Camp Nou, Barcelona
- 🏆 Giải đấu: La Liga (Vòng 13)
- ⚽ Kết quả: FC Barcelona 2-0 Almeria
- ⚽ Ghi bàn: Ousmane Dembele (phút 48), Frenkie de Jong (phút 62)
- 👨💼 HLV: Xavi Hernandez
- 💬 Trích dẫn: “Sớm hay muộn, tôi cũng sẽ trở lại” (Gerard Pique)
Sự ra đi của Gerard Pique không chỉ là kết thúc của một giai đoạn, mà còn là khởi đầu của những kỳ vọng mới. Barcelona đang chờ đợi, và có lẽ, Pique cũng vậy – để một ngày nào đó, họ có thể viết tiếp câu chuyện này cùng nhau.