Câu lạc bộ St. Pauli, một trong những tổ chức bóng đá có lập trường chính trị cánh tả mạnh mẽ nhất ở Đức, vừa đưa ra quyết định gây tranh cãi: chính thức cấm biểu diễn bài hát truyền thống của CLB là “Das Herz von St. Pauli” (Trái Tim của St. Pauli) trong các sự kiện chính thức. Phía sau quyết định này là một câu chuyện phức tạp về lịch sử, trách nhiệm đạo đức và sự cân bằng giữa truyền thống với giá trị.
Cuộc Điều Tra Bất Ngờ Hé Lộ Những Liên Hệ Đen Tối
Lý do cho quyết định này bắt nguồn từ một cuộc điều tra của báo tổng cấp câu lạc bộ. Celina Albertz, một nhà khoa học chính trị và truyền thông làm việc cho báo tổng cấp của St. Pauli, dẫn đầu cuộc nghiên cứu này. Cô nhớ lại: “Ai đó đã gửi email cho chúng tôi, yêu cầu làm một điều gì đó về St. Pauli và bến cảng của thành phố, và có một câu trong bài hát về nó – der hafen, die lichter (bến cảng, những ánh đèn) – vì vậy tôi nghĩ việc xem xét bối cảnh của bài hát sẽ rất thú vị.”
Cuộc điều tra của Albertz bắt đầu với Hans Albers, một ngôi sao điện ảnh và sân khấu nổi tiếng của Đức, người đã biểu diễn bài hát “Das Herz von St. Pauli” trong một bộ phim cùng tên. Phương pháp truyền thống của cô dẫn đến các thư viện và những cuốn sách về sự nghiệp của ông. Tuy nhiên, phát hiện đầu tiên của Albertz đã mở ra một cửa sổ tối: Albers, cùng với Michael Jary (nhà soạn nhạc của bài hát), đều có tên trong Gottbegnadeten-Liste – một danh sách bí mật do Bộ trưởng Tuyên truyền Joseph Goebbels biên soạn, gồm những nghệ sỹ được coi là có giá trị cho nỗ lực tuyên truyền Nazi và sẽ không bị đưa ra tiền tuyến.
Hans Albers, ngôi sao điện ảnh Đức nổi tiếng, đã hát bài "Das Herz von St. Pauli" trong bộ phim cùng tên
Những Sợi Dây Phức Tạp Của Lịch Sử
Câu chuyện không dừng lại ở đó. Cuộc điều tra tiếp tục hé lộ những mối liên hệ sâu xa hơn với chế độ độc tài. Hans Albers có một người bạn gái là người Do Thái, và ông đã bị mật giúp cô trốn khỏi Đức. Tuy nhiên, Albers vẫn ở lại và tiếp tục đóng phim tuyên truyền. Michael Jary, nhà soạn nhạc, có một cộng sự viết lời tên Bruno Balz – một nhà văn có xu hướng đồng tính bị Gestapo bắt giữ và tra tấn. Jary đã phải dịch thân kiến nghị Goebbels để thả Balz ra, với lý do ông không thể viết nhạc nếu không có cộng sự của mình.
Tuy nhiên, phát hiện đáng lo ngại nhất lại liên quan đến Josef Ollig, người viết lời bài hát. Ollig không chỉ là một nhà báo cho một tờ báo ủng hộ Đức Quốc xã, mà còn là một “kriegsberichter” – phóng viên chiến trường. Albertz giải thích sự khác biệt quan trọng: “Nó làm cho ông ta nghe giống như một nhà báo. Nhưng kriegsberichter không phải là nhà báo. Họ không viết bài báo, họ viết các báo cáo được Bộ Tuyên truyền kiểm duyệt và phân phối cho các tờ báo trên toàn quốc. Thậm chí so với những phóng viên chiến trường khác, các báo cáo của Ollig cũng nằm ở mức độ nặng về tuyên truyền.”
Ngôi sao điện ảnh và sân khấu Đức Hans Albers có những liên hệ phức tạp với chế độ Nazi
Sự Chia Rẽ Sâu Sắc Tại CLB
Phát hiện này gây ra một sự chia rẽ sâu sắc. St. Pauli, một CLB Bundesliga với bản sắc chống phát xứ, chống phân biệt chủng tộc và ủng hộ mạnh mẽ cộng đồng LGBTQ+, không thể tiếp tục sử dụng một bài hát có di sản phức tạp nhưng như vậy làm bài thánh ca chính thức. Vào tháng 2, câu lạc bộ thông báo dỡ lệnh cấm bài hát. Chủ tịch Oke Goettlich thừa nhận rằng bài hát có “ý nghĩa tình cảm rất mạnh mẽ đối với nhiều người”, nhưng “một bài thánh ca trong sân vận động phải mang mọi người lại gần nhau… Với cuộc tranh luận xung quanh bài hát, một khoảnh khắc như vậy không thể được tạo ra vào lúc này, vì nhiều thành viên và người hâm mộ đã nói rõ ràng rằng họ không còn cảm thấy thoải mái với bài hát nữa.”
Quyết định trên đã vấp phải sự phản đối. Trong trận đấu đầu tiên sau lệnh cấm, Goettlich bị một bộ phận thiểu số la ó khi ông cố gắng giải thích quyết định. Cuộc tranh luận đã trở nên gay gắt, đặc biệt là trên mạng xã hội, khi những người ủng hộ bài hát cảm thấy di sản của họ bị xâm phạm.
Người hâm mộ St. Pauli nổi tiếng với lập trường chính trị cánh tả mạnh mẽ và phản đối phát xứ
Gánh Nặng Của Quá Khứ và Trách Nhiệm
Albertz đã phải đối mặt với những lời chỉ trích cá nhân. Cô chia sẻ: “Mọi người nói, ‘Tại sao cô không thể để nó yên?’, hoặc, ‘Thế gia đình của cô thì sao?’. Chà, tôi đã làm điều đó. Tôi đã nghiên cứu lịch sử gia đình mình, và điều đó cũng rất khó khăn. Tôi đã hy vọng rằng mình sẽ tìm thấy những điều khác với những gì tôi đã tìm thấy. Tôi cũng đã có những cuộc nói chuyện khó khăn với ông bà mình.”
Cô chỉ ra một sự thật sốc: theo nghiên cứu lịch sử, chỉ có khoảng 0,3% người Đức thực sự giúp đỡ những người bị bức hại, trong khi khoảng 1/3 người Đức ngày nay tin rằng tổ tiên của họ là một phần của phong trào kháng chiến. “Vào cuối những năm 1970, hầu hết các gia đình không nói về nó. Không có cuộc tranh luận xã hội nào cả. Nhiều người đã phớt lờ trách nhiệm và tội lỗi của chính mình,” cô nói.
Cô hoàn toàn hiểu được sự mất mát của người hâm mộ. “Đó là một chủ đề về quá khứ vô cùng nhạy cảm. Tôi đã nghe mọi người nói rằng họ đã bắt bài hát đó trong đám tang của người bạn thân nhất hoặc tại đám cưới của họ. Vì vậy, tôi hiểu rằng rất, rất khó để từ bỏ nó.”
CLB nước Đức đang tìm những bài hát phù hợp hơn với truyền thống và văn hóa của đất nước và người hâm mộ
Khi Di Sản Đối Mặt Với Sự Thật
Cô kể về một người hâm mộ đã tiếp nhận tấm vé xem cả mùa sau khi chồng qua đời, và với bà, bài hát mang ý nghĩa đặc biệt. Khi trình bày nghiên cứu với bà, điều đầu tiên bà nói là: “Ở không, ta yêu bài hát đó.” Nhưng bà vẫn ủng hộ cô, vì một nền văn hóa tưởng niệm đúng nghĩa đòi hỏi chúng ta phải dám đối mặt với sự thật, dù đôi khi những sự thật đó khiến ta không thoải mái.
Hiện nay, bài hát “Das Herz von St. Pauli” vẫn bị cấm. Câu lạc bộ đang thử các bài hát mới mỗi tuần, với hy vọng một giai điệu khác có thể tự nhiên gắn kết người hâm mộ. Câu chuyện này cho thấy rõ rằng với St. Pauli, truyền thống không chỉ là bóng đá, mà còn là hành trình không ngừng bảo vệ những giá trị đạo đức và chính trị của họ, dù đôi khi phải đánh đổi bằng những cảm xúc sâu sắc nhất.